Thung lũng xưa



Thung lũng xưa


Đứng trên sườn núi chơi vơi,

Nhìn xem thung lũng chập chờn hơi sương.

Ngẩn ngơ vài lá tiếc thương

Mùa xuân năm cũ, vấn vương chưa rời.

Giờ đây qua nửa đoạn đời,

Nhớ về thung lũng xa xôi sương mờ.

Buồn thầm, tiếc mảnh trời mơ

Không gian mộng ảo, bài thơ trăm vần.

Tuổi xuân cất lại một lần,

Rời xa chốn cũ, một lần ly hương


Lê Phương (JJR)


(Pâques 1975)

Liège et la vallée du Sart Tilman en pensée



La vallée d'autrefois


A flanc de montagne escarpé,

Debout, à regarder la vallée,

Dans la brume encore immergée.

Quelques feuilles, à regret,

Du printemps dernier, ne voulant guère quitter.

Ma vie, traversée déjà à moitié

Et toujours mes pensées,

Vers cette lointaine vallée,

Là-bas, dans la brume cachée.

Triste est mon coeur, en secret.

Ce coin de rêve, si regretté.

L'espace aux illusions voilà ouvert,

Et un poème aux cents vers.

Ma prime jeunesse une fois rangée

Adieu Liège, je vais te quitter.

Encore une fois, me voilà exilé.


Traduction Nguyễn Thị Minh Châu (CFNT)



© cfnt, Collège Français de Nha Trang