Nàng đi lấy chồng
Hôm nay ăn hỏi tưng bừng
Ngày mai thì cưới, độ chừng ngày kia
Nàng cùng chồng mới nàng về
Rồi cùng chồng mới nàng đi theo chồng
Tôi về dạm vợ là xong
Vợ người làng, vợ xóm Đông quê mùa
Vợ tôi không đợi, không chờ
Không nhan sắc lắm, không thơ mộng gì
Lấy tôi bởi đã đến thì
Lấy tôi không phải bởi vì yêu tôi
Hôm nay tôi lấy vợ rồi
Từ đây tôi sẽ là người bỏ đi
Pháo ơi, mày nổ làm gì?
Biến ra tất cả pháo xì cho tao!
Nguyễn Bính
|
Et mon amour se marie
En grande pompe, ses fiançailles aujourd’hui fêtées
Le mariage, demain. Et après-demain, c’est…
Le moment de quitter à son tour,
Suivant son nouvel époux pour toujours.
Et moi, il ne me reste plus qu’à demander
Quelqu’un d’autre en mariage: Point. Terminé!
Une femme du même village, une habitante,
De cet hameau Nord, une "paysanne" insignifiante.
Une femme peu exigeante,
Ne rien attendre de moi, ni espérer.
D'une quelconque beauté,
Pas romantique pour un sou, désolé.
Me choisir... Car quelque part obligée,
Ayant l’âge de se marier.
Ce n'est pas par amour qu'elle m’a épousé.
Aujourd’hui, je suis un homme marié.
Désormais, bon à jeter!
Ô pétards, à quoi bon exploser?
Faites-moi plaisir, soyez tous pétards « mouillés »!
Traduction Minh Châu
|