Không hẹn ngày về



Không hẹn ngày về


Anh đi chẳng hẹn ngày về,

Chỉ thề ai buộc, tóc thề ai chôn?

Muốn gì, em muốn gì hơn!

Hôn hoàng nay lại hoàng hôn mai ngày.

Môi khô tóc liễu thân gầy,

Anh xa, em kẻ lông mày với ai?

Thơ không làm trọn một bài,

Đàn không gượng gẩy một vài khúc ngâm.

Ông tơ già lắm nên nhầm,

Ai cho sum họp, ai làm chia phôi.

Chẳng thà đừng kết duyên đôi,

Có cho đoàn tụ để rồi xa nhau.

Tính năm tính tháng thêm rầu,

Ấy hai con én ngang lầu bay bay.


Nguyễn Bính

Sans promesse de retour


Mon amour parti,

Sans promesse de retour, dis.

Le fil de serment... Alors pour qui, noué?

Ces cheveux coupés 

En signe de fidélité,

Qui va les enterrer?

Que souhaiter? 

Rien de plus, tant pis.

Crépuscule aujourd’hui,

Demain, autre crépuscule. Nuit. 

Ces lèvres séchées, 

Cette longue chevelure, le saule évoqué,

Ce corps efflanqué.

Puisque tu es éloigné, 

Pour qui maintenant, mes sourcils dessinés?

Le poème restant inachevé,

La cithare? Peinant à jouer,

Quelques chants accompagner.

Le marieur trop vieux et si paumé:

Qui doit-il réunir, qui doit être séparé?

Autant ne pas être couplé,

Se réunir pour de nouveau se séparer!

Quoi de plus triste. A compter les mois, les années!

Tiens, deux hirondelles, as-tu remarqué,

Devant le balcon, en train de voleter...


Traduction Minh Châu

 


© cfnt, Collège Français de Nha Trang